Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2011

Phận gái bán hoa

“Gà móng đỏ là cái tên mà mọi người vẫn gọi để chỉ loại con gái đi đứng đường như em đấy chị ạ. Đôi lúc cũng buồn, nhưng sa chân thì rút lại cũng khó. Kệ, em chỉ cần tiền để gửii về cho u em đỡ khổ thôi”. Thuý cười nhạt giải thích cho tôi hiểu về cái tên gọi “gà móng đỏ”.
http://www.hay88.com hinh sex , Clip Sock, Phim sex, girl show, 18+ Phim sex Online, Sex vietHay88.Com - Phim Sex Hinh Sex Oline

Chuyến xe vào đời
Lên Hà Nội được ba năm, và cũng đã hành nghề được ba năm rồi. Thuý ngước đôi mắt nhìn xa xăm về phía bóng hoàng hôn đang dần buông xuống, trút bầu tâm sự. Nhìn vẻ ngoài cô gái này có vẻ gì đó rất bất cần, nhưng trong cái nhìn vừa như nuối tiếc lại có gì đó tủi nhục kia, dường như tôi nhận thấy Thuý đang đi tìm một sự an ủi cho bản thân.

Nhà nghèo, bố lại mất sớm. Một mình mẹ Thuý vất vả nuôi bốn đứa con ăn học. Làm quần quật cả ngày mà vẫn không đủ no, là chị cả, Thuý tự nhận thấy trách nhiệm của mình là phải đi làm để giúp đỡ gia đình. Nghe lời mọi người nói là Hà Nội dễ kiếm tiền, Thuý hăm hở khăn gói lên đường, trên chuyến xe định mệnh ngày hôm đó, cô gặp một phụ nữ trạc 40 nhưng nhìn vẫn còn rất trẻ. Biết Thuý đang đi tìm việc, chị ta ân cần giúp đỡ. Mừng vì ở nơi đất khách quê người lại gặp được “quý nhân”, Thuý chẳng đắn đo gì mà lại không đi theo phụ nữ kia về khu trọ.
“Về tới phòng, bà ta đưa cho em một bộ váy hở hang rồi bảo em đi tìm việc. Em ngơ ngác không chịu, liền bị bà ta sai hai tên đầu trâu mặt ngựa tát. Đau quá không chịu được, em đành đồng ý. Ông khách mà em phải tiếp ngày hôm đó là một ông to béo, và thô bạo. Ông ta giải quyết xong ra ngoài đưa tiền cho người phụ nữ đó, bỏ mặc em nằm bẹp trong phòng”. Nhấp ngụm cà phê đắng, im lặng một lúc, Thuý tiếp tục kể về câu chuyện của mình với điều kiện “chị viết bài cũng được, nhưng đừng chụp ảnh em, vì em còn phải đi làm và mẹ em mà biết thì bà đến chết vị nhục mất”.

Những tháng ngày..hành xác
Ngày đầu tiên vào nghề, Thuý phải tiếp đến ba khách, số tiền mỗi lần khách phải trả là ba trăm ngàn, thế nhưng Thuý chỉ được nhận 1 phần 3 số tiền đó, phần còn lại do má mì giữ vì “đây là tiền ăn ở, quần áo, phấn son và tiền bảo kê sự an toàn của các em”.
Cuộc sống mưu sinh của những cô gái lầm lỡ
Tiếp khách nhiều, chẳng còn cái e ngại ngày đầu mới vào nghề, Thuý mạnh bạo và “trơ” hơn. “Những hôm không có khách sộp, má mì bắt tụi em ra đương vẫy khách, phơi mặt ra cho bọn đàn ông chọn như chọn một món đồ vậy. Tất nhiên, đứng ở đây thì giá không được cao, nhiều lắm cũng chỉ là một tới hai trăm một khách..”
Dần dần, cũng tích góp được chút tiền, Thuý nhờ người quen gửi tiền về cho gia đình kèm theo một bức thư nói rằng Thuý đang làm thêm tại Hà Nội.
Nhận được thư và tiền, mẹ Thuý mừng lắm. Vui vì con gái đã tìm được việc làm ổn định lại có tiền gửi về cho gia đình, bà mẹ nông dân chất phác này không chút nghi ngờ gì, đi khoe với cả xóm về sự may mắn của gia đình.
Người ta bảo “Mười phương đi đĩ, một phương lấy chồng”. Để tránh bị người mẹ già ở quê phát hiện, Thuý tiếp rất nhiều khách, thế nhưng cô tuyệt đối không tiếp những ai ở cùng quê với mình vì tránh sợ mang tiếng.
Tạo hoá trêu ngươi, Thuý kể: “có lần em bị má mì gọi xuống tiếp một đại gia, vừa xuống đến nơi, em như đúng chết trân tại chỗ khi người đi cùng vị đại gia đó lại chính là hàng xóm của gia đình em. Có lẽ do trách nhiệm của một công dân quá lớn, nên người hàng xóm đó đã cho mẹ em biết việc em lên Hà Nội làm cave..”
“Gà móng đỏ” về làng
Cúi mặt xuống tránh nhìn vào mắt tôi, Thuý tiếp tục kể về nỗi tủi nhục khi ngày đầu về thăm nhà. Vui mừng mang theo món tiền về nghĩ rằng mẹ già và mấy đứa em nhỏ sẽ vui lắm. Nhưng linh tính mách bảo cho Thuý biết có cái gì đó không ổn ngay từ những bước chân đầu tiên Thuý đặt chân qua cái cổng làng quen thuộc
Những tiếng xì xào bàn tán sau lưng, Thuý mạnh dạn hỏi thăm mọi người thì bỗng có tiếng thì thầm : “Nói chuyện với cái loại đó làm gì?, mày không biết nó làm “gái” ở trên Hà Nội đấy à?. Cái loại như nó trông thì bóng bẩy, chứ không biết đã qua tay bao gã đàn ông rồi?. Chả trách dạo này nhà nó thấy mua cả tivi màu, hoá ra toàn tiền của trai nó cho ?..”
Gái bán dâm.
Đến ngay cả những đứa trẻ con mà trước kia Thuý hay chơi cùng nay cũng bị bố mẹ chúng cấm cửa không cho nói chuyện cùng “loại con gái hư hỏng”. Về tới nhà, mẹ Thuý ném ngay đống quần áo ra sân, vừa khóc vừa nghẹn ngào “mày bôi tro vào mặt mẹ rồi con ạ, nghèo cho sạch, rách cho thơm”. Không chịu nổi sự hắt hủi của mọi người, Thuý bỏ nhà đi. Hàng tháng cô vẫn gửi tiền về cho gia đình, dù biết “mẹ em không tiêu số tiền đó đâu, bà đã từ em rồi. Em nhớ mấy dứa nhỏ lắm, mà không dám về nhà..”
Thấm thoắt đã ba năm Thuý hành nghề tại phố “vẫy”, cũng muốn làm lại cuộc sống lương thiện lắm. Nhưng Thuý cho rằng “loại con gái như em, ai thèm chứa chấp làm gì nữa hả chị ?”
Phấn son đã mang lại cho Thuý một bộ mặt khác, mạnh dạn hơn, bất cần đời hơn và “hút” đàn ông hơn. Nhưng khi tháo bỏ lớp mặt nạ đó, mới là lúc Thuý được là chính mình. Những lúc này, trông cô buồn, nét buồn khác hẳn với khuôn mặt lúc nào cũng đon đả nhiệt tình chào mời khách.
Trong sâu thẳm đôi mắt buồn kia, Thuý chỉ có một ước ao duy nhất, đó là được trở về quê, sống trong tình thương yêu và sự cảm thông của mọi người. Nhưng có lẽ, ước mơ đó quá xa với bởi định kiến của những người dân chất phác kia không tha thứ cho “những đứa con làm xấu mặt quê hương”.
Tiếp tục cuộc hành trình mà người ta vẫn gọi là “đời cave”, không biết tới bao giờ, Thuý mới tìm cho mình được một bến đỗ ?
“Em là Xuân, sinh viên, cao 1m60, hình thức ưa nhìn, kỹ thuật phục vụ chu đáo, nhiệt tình. Chỉ xin các anh 300.000 đồng. Cần cứ gọi: 09155071xx.” Có thể bắt gặp những lời quảng cáo này nhan nhản trên các diễn đàn chợ tình ảo thời internet. Kèm theo đó là những hình gợi cảm.
So với những chợ tình nổi tiếng như Thanh Xuân, Liễu Giai, vườn hoa Pasteur… thì chợ tình ảo xuất hiện nhan nhản trên mạng. Chỉ cần sau cái nhấp chuột là vô số tên tuổi, số điện thoại cùng với những lời tiếp thị, những yêu cầu thẳng thắn: “Hàng chuẩn, giá rẻ bất ngờ”, “Sinh viên cần tiền”….
Lên mạng là lên “giá”
“Từ gái kẹt đến gái gọi (call girl) hay cave trên mạng là khoảng cách mong manh”, một dân chơi có tiếng đã hùng hồn tuyên bố như vậy khi nói về tình trạng ‘bán thân’ qua mạng hiện nay.
Sau một hồi trò chuyện, Hồng, quản trị trang web giải trí đưa ra một danh sách gồm cả tên, chiều cao, số đo, thang điểm và số điện thoại của hơn chục gái gọi chuyên ‘câu khách’ qua net. “Bây giờ thích ‘đi’ với em nào thì gọi thẳng vào di động chứ cần gì phải chát chít cho mệt. Bọn này phục vụ chuyên nghiệp lắm, không như mấy em kẹt net đâu. Còn nếu muốn xem ‘hàng’ trước thì nên xem qua webcam”, Hồng quảng cáo.
Theo tay chơi này, trước đây, với thân phận đứng đường, gái mại dâm phải thường xuyên để mắt tới công an thì nay họ có thể đàng hoàng ngồi chat để chủ động kiếm khách. “Cách này vừa an toàn lại vừa được đòi giá cao. Không những thế, còn được hưởng đủ 100% tiền khách trả. Đứng đường giá 50.000-100.000 đồng, nay giá lên vù vù 200.000-300.000 đồng”, Hồng vừa nói vừa cười hô hố tỏ vẻ khoái chí.
Lướt qua vài trang web có thể dễ dàng bắt gặp những tiếp thị mà chỉ nghe qua đã toát mồ hôi: “Xin tự giới thiệu em là Xuân, tốt nghiệp Cao đẳng PT-TH, cao 1m60, hình thức ưa nhìn, kỹ thuật phục vụ chu đáo, nhiệt tình. Em chỉ xin các anh 300.000 đồng thôi. Điện thoại 09155071xx”.
Không chỉ là cave, gái gọi tự quảng cáo mà nhiều khi chính những dân chơi từng chat hoặc từng “thân mật” với các em này lại trở thành người tiếp thị. Trên một số diễn đàn www.cuu…, www.dancho…, dân chơi thường xuyên post lời rao sau mỗi lần đi thực tế. “Em Phương Thái Hà 200-300k”, ” Hà Nội, bé Phương Anh U88″, “Em Ánh gái gọi”…
Những trang diễn đàn này thường có hàng nghìn người đọc và hàng trăm lời hỏi xin số điện thoại.
Sập bẫy lừa
Để tăng ‘điểm’ trong mắt khách săn ‘hàng’, nhiều gái gọi chuyên nghiệp còn nhờ đội ngũ ‘cò’ tiếp thị giùm. Sau khi một quảng cáo được post lên, đội ngũ này lao vào giả vờ xin số điện thoại, đi kiểm tra hàng rồi đưa lên diễn đàn những nhận xét khen ngợi “dựng tóc gáy”. Nhiều con mồi háo hức đi ‘thực tế’ để rồi tràn trề thất vọng.
Một bài ‘tả thực’ kể về buổi kiểm tra ‘hàng’ của một nhân vật có tiếng trên diễn đàn www.danch… đã thu hút hàng nghìn người đọc và hơn 100 người đã nhắn tin xin số điện thoại. Nhưng có một thành viên sau khi kiểm tra ‘hàng’ về, thấy bị lừa đã viết bài tố cáo với lời than: “Đứt 3 ‘cân’ cho ca thực tế phèo”.
Tiến, 18 tuổi, đang tập làm dân chơi cay cú kể: “Hôm vừa rồi đi kiểm tra hàng có nick codonmatbiec. Hăm hở tưởng gặp em ngon nhưng vừa nhìn thấy ‘nàng’ đã muốn độn thổ. Đã lùn, béo lại còn ăn tham. Bữa tối “mắt biếc” chơi liền 1 đĩa cơm thập cẩm, 1 phở bò và 1 nước cam. Hỏi: “Sao có nick hay thế?” mới biết, có tay cò nhận quảng cáo hộ với cam kết, nếu có khách sẽ được chiêu đãi “một đêm miễn phí”.
“Mật khẩu” gái gọi
Để tránh bị quấy rầy cũng như tránh trường hợp gặp phải người quen, nhiều gái gọi thường tự đặt ra những mật khẩu nhất định đối với một số khách hàng ruột. Cuối bài “quảng cáo” thỉnh thoảng có lời nhắn: “Hàng nhạy cảm nên không thể đăng số trực tiếp. Chỉ liên lạc qua YM”.
Sau khi đọc thông tin về “Em tên Thủy, da trắng, dáng cao, kỹ thuật khá, khu vực hoạt động: Cầu Giấy, giá tàu nhanh 200.000 đồng, qua đêm 350.000 đồng, số điện thoại: 09121182xx”, mất 1 tuần móc nối phóng viên cũng có được số điện thoại kèm mật khẩu: Hương Cầu Giấy giới thiệu.

Với lời bảo đảm này, cuối cùng phóng viên cũng tiếp cận được với Thủy da trắng dáng cao. 5 phút qua màn chào hỏi xã giao, Thủy ngã giá: “Tàu Nhanh 200.000 đồng, tiền phòng anh trả. Bến đáp: Nhà nghỉ L.X ở đường Láng. Đến nơi, gọi em lấy số phòng”.
Mục sở thị mới biết Thủy “da trắng, dáng cao” lại có khuôn mặt “nâu nâu mầu suy nghĩ”. Cô nàng nhỏ nhẹ: “Em làm thêm lấy tiền đóng học phí cho em trai”. Điện thoại liên tục đổ chuông. Thủy thỏ thẻ: “Vâng em Thủy đây…”. Quay sang, Thủy giục
Copy Từ: http://www.xemtiep.com/.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét